Ai cũng có quyền tự do quan niệm và tự do phát biểu quan điểm; quyền này bao gồm quyền không bị ai can thiệp vì những quan niệm của mình, và quyền tìm kiếm, tiếp nhận cùng phổ biến tin tức và ý kiến bằng mọi phương tiện truyền thông không kể biên giới quốc gia. - Điều 19, Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền

27/10/13

NHÀ GIÁO... TÂU BẨM


Hồ Như Hiển

Trong hội đồng “Giàn giáo”, ngoài yếu tố chuyên môn phải cứng (đôi khi cũng không quan trọng lắm), cần phải có những điều kiện gì để đạt được danh hiệu “Nhà giáo tâu bẩm”?

1.     Điều kiện tiên quyết, quan trọng nhất: gần gũi/thân cận/thân mật/thân thiết/gắn bó/… với “Biệt thự giáo”. Vì các cụ đã dạy “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Mà biệt thự thì lúc nào đèn điện cũng sáng choang, soi tâm rọi trí cho những người trung thành.

23/10/13

GẶP NHAU CUỐI... NĂM HỌC

North See Bone

Ngọc Hoàng: Các táo có mặt đầy đủ cả chưa? Năm nay ta muốn các táo lên chầu sớm vì có rất nhiều công việc. Ta vừa ngồi vào chiếc ngai này, phải lên gân, lên cốt để lên “uy”!
Hai táo đã hầu hạ ta nhiều năm nhất báo cáo trước. Thời gian qua, các táo đã nghe được gì? Nhìn thấy gì? Nhớ là món ngon phải thêm gia vị. Muốn thưởng nhiều thì báo cáo phải trơn, phải thổi…

Hai táo: Dạ bẩm Ngọc Hoàng, vẫn là mấy tên cứng đầu đó thôi ạ. Dạ bẩm, có cách nào để trừng trị bọn nó không ạ?

Ngọc Hoàng: Ta đã nghĩ ra cách này, đúng là một mũi tên trúng hai đích. Vừa là để phân phát cho các ngươi ít bổng lộc, vừa là để trừng trị mấy kẻ “cứng đầu”. Ta sẽ thành lập một tổ cho các ngươi theo dõi và giám sát những kẻ đó. Bọn nó như những cái gai trong mắt ta mà ta chưa nhổ được. Vậy nể tình hai ngươi đã hầu hạ ta, theo ta bao năm qua, ta bảo đứng là đứng, ta bảo quì là quì, ta cho vào tổ này để mà “ngồi mát ăn bát vàng” lấy lộc để “ăn thêm, uống thêm”. Nhưng nhớ báo công cho ta thật nhiều, săm soi thì phải bỏ qua các đồ đệ của ta, còn những kẻ chống ta thì phải ghi nhiều khuyết điểm vào. Những kẻ đó các ngươi biết cả rồi chứ?

18/10/13

CÁI RẮM

 Hồ Như Hiển: Dân gian chửi bọn nịnh thần/nịnh hót/nịnh bợ quả thật là thâm thúy!
***
 CÁI RẮM
Sưu tầm

Một hôm nhà vua đang ngự triều bỗng đánh rắm, tả quan lắng tai nghe rồi tâu:

- Muôn tâu bệ hạ, nghe như tiếng đàn tiếng sáo.

16/10/13

CÁI LOA

Hồ Như Hiển

- Sếp ơi, chuyện nước uống của học sinh…

- Sao?

- Có đứa chỉ nghe bảo vệ trường mình nói với học sinh, một tháng chỉ được hai bình nước đã vội lu loa trên facebook rằng số tiền học sinh đóng tiền nước uống bị xà xẻo…

- Cậu hấp tấp quá. Tớ đọc bài đó rồi. Người ta chỉ nêu ra con số tính toán, với số tiền học sinh đã đóng, thì một tuần, một lớp học sinh được chừng này chừng này, chứ có quy kết gì đâu… 

- Thế ạ, sếp thật là cẩn thận. Là em không đọc kĩ. Nhưng em hiến kế với sếp thế này…

- Nói đi!

- Sếp cứ cho thông báo lên loa truyền thanh của trường để tất cả học sinh được biết định mức nước uống. Thế là chẳng kẻ nào lợi dụng điều đó để châm chọc, làm rác tai sếp…

- Cậu lúc nào cũng chu đáo với tớ. Nhưng cậu tính một mà không tính hai.

- Xin sếp giảng giải để em được sáng mắt sáng lòng ạ.

15/10/13

NẾU NGÀY MAI...

Hồ Như Hiển


Nếu ngày mai
Mất việc
Ừ, thì mất
Bưng bê
Phụ hồ
Đạp xích lô
...
Ngại chi.

9/10/13

UỐNG NƯỚC NHỚ... GÌ?

Hồ Như Hiển

1. Chiều nay, em "bị" một "vinh dự" là phải chở bà xã đi ra chợ. Tại sao lại chở bà xã “đi ra chợ” mà không phải là chở bà xã “đi chợ”? Chả là, từ hồi hợp đồng hôn nhân giữa em và bà xã có hiệu lực, em chửa có một lần xách làn đi mua mớ rau con cá. Điều này làm bà xã chạnh lòng, thỉnh thoảng cứ thấy bà ấy lặng lẽ khóc một mình (nhưng cố tình cho em thấy). Nhân tiện sắp đến 20/10 em lập một kế hoạch quyết tâm tự tay mua tặng vợ một tổ hợp quà vừa lãng mạn vừa thiết thực.

   Đến chợ, em để vợ ở spa gần đấy, tự thân vận động, em xông vào “chiến trường” mua bán. Em định bụng sẽ mua tặng vợ một bình nước tinh khiết loại 19 lít, một giá để bình, một ca nhựa (loại dành cho trẻ con, lúc giận nhau, có quăng quật cũng không vỡ), một chậu nhựa nhỏ để sáng sáng vợ em rửa mặt. Vào đến hàng đồ nhựa, bà chủ cửa hàng nhìn vẻ lơ ngơ của em liền buông lời mời với đầy vẻ cảm thông:

4/10/13

ĐÔI DÒNG GỬI CHA MẸ YÊU QUÝ CỦA CHỊ EM CON!

Hồ Như Hiển

  Cha mẹ xa nhớ!

  Nhân tiện một bác cùng làng về lấy đồ đạc chuẩn bị cho mùa đông sắp đến, con viết vội mấy dòng để cha mẹ biết tình hình ở nhà.

  Từ ngày cha mẹ đi làm xa, chị em con ở nhà luôn bảo ban nhau cố gắng học tập, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc vườn tược, đàn lợn, đàn gà để nơi đất khách quê người cha mẹ yên lòng.

  Thưa cha mẹ, sau khi chị con viết thư ngỏ gửi ban giám hiệu, rất may mắn là trường đã không bắt các anh chị khối 11, 12 may thêm áo đồng phục mùa đông. Đó quả thật là điều kì diệu mà chị em con không thể tưởng tượng nổi. Nhưng sáng nay, tiết sinh hoạt lớp, cô giáo chủ nhiệm thông báo là phải nộp tiền Quỹ hội phụ huynh trường 250.000đ/năm/hs, chia làm hai đợt, đầu năm đóng 150.000đ. Một điều cũng rất may là hai chị em hoặc hai anh em học cùng trường thì chỉ phải đóng một suất của em thôi.

1/10/13

VỆ SINH

Hồ Như Hiển
-         Đánh răng rửa mặt chưa? Gần đến giờ đi học rồi.
-         Dạ, rồi ạ…
-         Sao mặt mày nhăn nhó thế hở?
-         Không sao đâu bố ạ.
-         Đau bụng à?
-         Không ạ.
-         Thế sao mặt mày cứ nặng chình chịch như đeo chì thế?
-         Không có gì đâu bố.
-         Hay ở trường lại bị phạt gì nữa rồi?
-         Không có đâu, bố.
-         Vậy mà mày trông cứ như người mất hồn thế hả?
-         Không sao đâu, bố.
-         Mồ hôi vã ra như tắm thế kia mà bảo không sao? Có chuyện gì nói tao nghe xem?
-         Bố…
-         Sao?
-         Con thương bố mẹ quá…
-       Biết rồi, vậy thì cố mà học sau này ấm vào thân. Lo ăn ngủ thì chỉ ấm từ chân đến đầu. Nhưng có chuyện gì nói ngay ra tao xem nào?
-         Con buồn…
-         Bị điểm kém à? Không sao, cố gắng lần sau. Thất bại là mẹ thành công.
-         Không phải…
-         Ơ hay, cái thằng này. Hay là dính vào yêu đương rồi? Mới nứt mắt đã… Tao chưa muốn lên ông đâu đấy… Liệu thần hồn…
-         Bố, làm gì có chuyện đó…
-         Thế mày muốn tao điên hả? Có gì thì nói ra mau lên!
-         Con buồn…
-         Tiên sư mày. Buồn sao?

VIỆT NAM YÊU DẤU