______________________________Đã có một tài sản khổng lồ (dù tôi biết đối vơi ông/bà, không bao nhiêu là đủ) ông/bà nên nghĩ nhiều hơn đến việc san sẻ với người khác, cho những thế hệ mai sau. Tôi nghĩ rằng ông/bà không khỏi đau đáu nhìn đồng bào mình còn quá nghèo. Tôi hi vọng ông/bà không chai đá đến nỗi khi thấy những người lam lũ ngoài đường thì ông/bà không chút gì thương cảm, hoặc tệ hơn nữa, cho rằng sở dĩ họ nghèo khổ như vậy hoàn toàn là lỗi của họ. Một số ông bà đã xây những chùa chiền nguy nga, bố thí cho những người bạc phước. Chúng tôi rất cám ơn những nghĩa cử ấy, nhưng tôi tin là ông/bà có thể làm hơn thế nữa: lập bệnh viện, xây trường, tặng học bổng cho học sinh, sinh viên nghèo… Nhũng hành động ấy, theo tôi, sẽ tạo thiện cảm từ đông đảo đồng bào của ông/bà, củng cố sự ổn định xã hội và, tôi dám nói, góp phần ủng hộ chế độ này (mà tôi nghĩ hầu hết ông/bà đều muốn duy trì nó).
Nguồn: Ba Sàm
GS Trần Hữu Dũng
25-01-2015
Thưa ông/bà (mà tôi chưa được hân hạnh gặp),
Tôi
xin phép dùng chữ “đại gia” để gọi ông/bà trong thư này. Dù rằng danh
hiệu này rất phổ thông ở Việt Nam (và có lẽ ông/bà cũng hãnh diện được
gọi như thế) nhưng theo cảm nhận của nhiều người thì danh hiệu “đại gia”
có ngầm ý châm biếm. Tôi chưa nghe ai dùng nó để gọi những người làm
giàu nhờ phát minh, sáng tạo. “Đại gia” thường được dùng để gọi những
người làm giàu do kinh doanh (kể cả bất động sản, chứng khoán, ngân
hàng). Ai cũng nhìn nhận Warren Buffett là đại gia, nhưng ít ai gọi Bill
Gates là đại gia (dù tài sản của hai người này xấp xỉ bằng nhau). Tuy
nhiên, để xưng hô cho ngắn gọn, tôi xin gọi ông/bà là đại gia chỉ vì
khối tài sản “khủng” của ông/bà, mà không hàm ý phân loại hay phê phán
gì cả.
Thưa ông/bà,
Trước
hết, tôi thành thực cám ơn ông/bà. Phải khách quan mà nhìn nhận rằng
ông/bà đã đóng góp không ít vào sự phát triển của nước ta từ những ngày
đầu Đổi Mới. Nhờ ông/bà mà hàng triệu người Việt Nam có công ăn việc
làm. Những đóng góp ấy, dù ông/bà làm chỉ vì lợi ích của chính ông/bà,
cần được xã hội công nhận.