Hồ Như Hiển
- Thầy ơi thầy,
con vừa lên fây (*) thầy bác Chung dùng
phôtôshop ghép ảnh u con với ảnh bác ấy rồi dùng ảnh đó làm avatar...
- Mày nhìn kĩ
chưa? Làm gì có chuyện đó. Nhà ta với nhà bác ngõ liền ngõ, vách liền vách, tao
với bác ấy tựa môi răng, chơi với nhau mười sáu năm nay, năm nào cũng bốn mùa
thay lá mà tình cảm dành cho nhau luôn trước sau như một, khăng khít keo sơn...
- Thật mà thầy,
bác ấy ôm u con trông tình tứ lắm. Cánh tay hộ pháp của bác ấy ôm trọn đôi gò
bồng đảo của u con... Ức chết đi. Thầy gọi ngay bác ấy sang đây hỏi cho ra môn
ra khoai chuyện này mới được.
- Đồ trẻ ranh. Đừng
có xoắn. Đây là chuyện người lớn, để tao và bác ấy lo. Thư thư rồi tao sang
chơi, thưa chuyện với bác ấy.
...
- Bác cả Chung
có nhà không ạ!
- Chú Lam đấy à.
Vào chơi, vào chơi.
- Bác ạ...
- Chú uống nước.
Có chuyện gì chú cứ nói, sao trông chú cứ như gà phải cáo thế.
- Thế này bác
ạ... Em thì không bao giờ dám nghĩ có chuyện đó... vì chỗ em với bác...
- Chú dài dòng
quá. Nói nhanh lên!
- Dạ, chả dấu gì
bác, em vừa ra đồng, về đến nhà, thằng cu Rân nhà em nó bảo...
- Bảo sao?
- Dạ, bác cho
phép em mới dám nói...
- Cái chú này,
anh em với nhau. Nói nhanh lên!
- Dạ, dạ, dạ,
thưa bác, thưa bác, thưa bác... nó bảo, nó bảo, nó bảo... Thế, thế, thế... bác ạ...
- Láo!
- Dạ, em không
dám ạ!
- Láo! Chú lại
tin cái đứa trẻ ranh đấy à.
- Em không dám
ạ.
- Tầm cỡ như anh
ai lại làm cái chuyện ghép ảnh đó bao giờ. Ảnh thật đấy... Chả là hôm đó anh
nhậu với mấy thằng bạn, hơi quá chén một chút, tình cờ gặp thím ấy... Chú cũng thông
cảm, cầm ít này về. Dạo này anh thấy vườn ruộng, hoa màu nhà chú hơi kém đấy.
Không khéo lại mất mùa, con cái nheo nhóc, rồi thì tan cửa nát nhà...
- Dạ, em vẫn
hằng tin anh không bao giờ làm cái trò mèo ghép ảnh. Đúng là con dại cái
mang...
- Chú phải về
giáo dục thằng Rân đi. Dạo này tôi thấy nó hay đàn đúm với mấy thằng Thế, thằng
Lực, thằng Thù, thằng Tạc... cẩn thận có ngày đến cái chức bố cũng chẳng còn
đâu...
- Dạ, đội ơn bác
chỉ bảo. Nếu không sang thưa chuyện với bác, khéo em lại hiểu nhầm bác rồi. Để
em về riềng cho thằng Rân nhà em một mẻ... Bác đừng nghĩ em có ý gì. Trước sau
như một, anh em mình vẫn là anh em...
- Anh hiểu chú.
Chú cứ về lo sắp xếp với thằng Rân. Nhé! Rồi sang anh, anh em mình làm một chầu
thịt chó...
- Dạ, dạ, dạ...
thưa anh em về ạ...!
- Ừ, chú về. Coi
chừng cái thằng Rân nhé!
- Dạ, dạ, dạ...
HNH(* ) fây: facebook