Quốc Sỹ
"Ăn cơm rau muống bàn chính trị!
Rắc rối, nhức đầu, quá tào lao
Chú rỗi hơi đâm thông thái nhỉ?
Quốc gia đại sự để chú sao?"
Thưa không, chính trị chẳng qua là
Những thứ gần gũi chung quanh ta,
Hôm xưa tôi cũng như anh vậy
Lo chi chuyện "xã tắc sơn hà"
Anh đi chợ mua cân thịt heo
Hôm trước hôm sau giá tăng vèo.
Thưa anh, giá chợ là chính trị
Nhà nước tăng, dân phải tăng theo
Trả tiền anh mang cục thịt về
Kẹt xe khói bụi thật phủ phê
Thưa anh, giao thông là chính trị
Sao mãi chẳng tiến bộ chán ghê?!
Nản quá anh tấp vào đổ xăng
Lại một lần nữa giá xăng tăng
Thưa anh xăng nhớt là chính trị
Ai làm giá cả mất cân bằng?
Rồi anh mang cục thịt về nhà
Bỏ lên cân còn sáu lạng già
Thưa anh, cân thiếu là chính trị!
Đạo đức suy đồi từ đâu ra?
Cuối cùng cũng có được bữa ăn,
Ngồi xuống - cúp điện! Thế mới căng
Thưa anh điện nước là chính trị
Vì sao chỉ một nguồn điện năng?
Bên ngoài tươi tắn trong thối tha
Miếng thịt bảo quản kiểu Chai nà
Thưa anh, Trung Quốc là chính trị
Sao nó cứ chơi xấu nước ta?
Ăn thịt thối xong vào nhà thương
Có tiền anh mới được nằm giường
Thưa anh, hối lộ là chính trị
Đạo đức băng hoại tận tuỷ xương...
Chính trị thưa anh chuyện đời thường
Khu phố, bệnh viện tới nhà trường...
Thầy hiếp trẻ em, quan ăn bẩn...
Xi măng cốt tre làm sập đường...
Chính trị là bàn việc cho mình.
Muốn đời anh tốt? Chớ làm thinh.
Im lặng, cúi đầu và phó mặc,
Tự hại anh thêm tội đồng tình.
Chính trị thật ra lại rất gần
Trong từng ngõ ngách của nhà dân
Ăn cơm rau muống bàn chính trị
Khó đấy nhưng mà thật rất cần.
Quốc Sỹ
08/ 2014